One Life - James Morrison

Five years. One note. A thousand thoughts.

  • Jun 23,2021
  • Vo Ngoc Khanh Nhi

"May, more than any other month of the year, wants us to feel most alive." - Fennel Hudson

“Are you serious, Nhi? You aren’t joking right?”
Đó là câu hỏi đầu tiên của chị đồng nghiệp khi nghe mình bay xuống San Diego chơi trong ngày sinh nhật của mình. Chính xác hơn là, bay đi bay về trong ngày. Và mình biết cái biểu cảm đó, đúng ra là quen với nó, vì người nhà mình cũng có biểu cảm y chang :))

Mình tự tạo ra một truyền thống cá nhân, kéo dài cũng được nhiều năm, đó là không đi làm trong ngày sinh nhật. Mình sợ ngày đầu tuổi mới mà không suôn sẻ thì cả năm sml. Đó là suy nghĩ hồi còn trẩu nó vậy :)) còn giờ trưởng thành rồi, suy nghĩ vẫn thế thôi :)) với cả nghỉ làm có lương, mắc gì không nghỉ 😂
Đùa chứ cách đó vài tháng là mình đã plan một chuyến get away trong ngày sinh nhật mình rồi. Trời tính như nào chứ lúc đó Southwest lại on-sale tickets bay lòng vòng Cali, xong mình dùng points mình sẵn có nữa, vậy là được hẳn chuyến bay almost free luôn, chỉ tốn mỗi fee cho TSA. Nên mình nghĩ, hmmm, why not? thêm nữa, tại sao không đi quẩy khi mà mình nhận được email được nhận vào nursing program trước ngày sinh nhật chứ? .screaming inside. (mẹ mình nói đậu rớt gì cũng đi chơi cho thoải mái, nay thì quá là thoải mái rồi \m/)

Mình thích cái cảm giác được tới một chỗ mới, một nơi mà không một ai biết tới mình hết, không lo sẽ gặp người quen rồi small talks các thứ, và mình làm gì cũng không phải để ý xung quanh vì sợ họ nghĩ mình weird (nhưng mà mình weird thật, nên may quá đây chỉ là short trip)

Mình đi nhiều hơn mình dự tính, và rõ ràng là còn nhiều nơi nữa mà mình vẫn muốn đi cho biết , nhưng mà mình mãn nguyện vì 12 tiếng tuyệt vời ở SD ngày hôm đó!

Mình cũng không nhớ từ cái tuổi nào là mình không thích ăn mừng sinh nhật rộn ràng nữa. Mấy năm gần đây mình còn kiểu rất ngại khi đứng nghe mọi người hát mừng sinh nhật mình á (mình hát mừng cho mọi người thì thoải mái). Với cả sau khi được mẹ mình spoil 19 cái sinh nhật không thiếu một năm nào, thì mình thấy là mình ăn tiệc đủ rồi. Nhắc lại thấy thương mẹ mình, vì con mà làm tất cả mọi thứ. Sinh nhật mình từ nhỏ tới khi 19 tuổi lúc nào cũng hoành tráng, tới mức một thằng bạn mình còn nói đi ăn sinh nhật con Nhi mà tưởng đi ăn đám cưới nữa :)) tính ra là mình sinh đúng ngày quốc tế lao động (chỉ tính ở Việt Nam), ba mẹ mình hay nói sinh nhật mình là cả thế giới nghỉ làm để chúc mừng mình á. Nhỏ mà ai nói gì cũng tin, hãnh diện vch luôn. Lớn rồi mới thấy, à thì ra sinh đúng ngày quốc tế lao động, cả đời đi lao động :))

Lao động nhiều thì cũng phải đi quẩy nhiều chứ. work life balance :)) prob not gonna happen next 2 yrs but...

Không thích được hát mừng sinh nhật, nhưng rất vui vì được chúc mừng sinh nhật, đặc biệt là những lời chúc đến từ những người lạ. Đó là cái cô lúc check ID khi mình lấy xe, sau khi cho mình qua thì ráng ngoái đầu lại để chúc mừng sinh nhật mình. Có cả bạn làm ở Starbucks khi mình redeem cái gift cũng cười tươi cmsn mình tới 2 lần nữa. Nghĩ thử coi, gia đình bạn bè biết ngày sinh của mình là một sự đặc biệt rồi, đây còn cả người lạ chỉ lướt qua đời mình một khoảnh khắc thôi, mà người ta chúc mừng sinh nhật mình, cảm kích lạ thường luôn á!

Một trong những thứ mình rất thích trong bất kì chuyến đi nào của mình đó là những cuộc nói chuyện chớp nhoáng với người lạ. Viết tới đây mình thấy mình kiểu rất conflict nha. Mình từng không thích small talks, có lẽ tới giờ vẫn không thích, chỉ là thấy có thể chịu đựng được lúc cần thiết. Nhưng đi chơi đâu lạ thì mình thấy small talks cũng ok, những câu chuyện không cần đầu đuôi, đủ để biết một chút về nhau, và giúp mình biết hơn một xíu về nơi mình đang visit. Mình cảm ơn cái anh làm ở chỗ mình mướn xe đã recommend mình đi thử cái trail nổi tiếng ở San Diego dù ảnh biết là mình có plan đi hike vào buổi chiều rồi. Mà lại đúng ngay cái trail ông bác sĩ làm chung đã nói mình biết ngay chiều hôm trước khi bay. Tín hiệu vũ trụ! Mình có hỏi liệu có khả quan không khi hike 2 chỗ đó trong cùng một ngày. Thì ảnh tỉnh bơ luôn kêu uống nước nhiều vô thì mày sẽ ok thôi 🤡 chỉ tiếc cho anh thấy mình đội mũ SF thì không ok chút nào vì Dodgers của anh mùa rồi thua quá 😂

Cowles Mountain Trail. Leo mất 1 tiếng 20 phút. Có thể sống sót được với một chai nước nhưng hơi lê lết mà nắng nóng lắm luôn. À có một cái tradition mà mấy người hike cùng bảo mình, phải chạm tay vào cái tảng đá có tên của chỗ hike này thì mới tính là mình đã achieve được nó rồi :)

Isnt it fun to do such random things in a completely new place on your birthday? Chưa kể lúc nhìn ra bầu trời khi mới đáp xuống, mình nghĩ trong đầu, “chết thật, đi chơi chuyến này là cả vũ trụ ủng hộ mình rồi”. Như kiểu tất cả sự may mắn trong một năm dồn hết vào ngày hôm đó vậy. Chuyến bay của mình không bị delay, bay rất là smooth tới nỗi lúc về mém ngủ quên. Mình tới được hết tất cả những chỗ mà mình đã plan, có đi thêm những chỗ kiểu nó rất random trên đường đi thì mình ghé vào luôn. Trước giờ đi hike thì người ta chỉ nghĩ là đi leo núi, đi lên chỗ cao. Hôm đó là lần đầu tiên được đi hike mà đi dọc biển. Có đoạn tưởng mình đi lạc. Quan trọng hơn cả là gặp toàn những người dễ thương thôi. Ai cũng kiểu tươi cười, nhẹ nhàng, hoan hỉ với mình á. Trong một thoáng chốc mình nghĩ, ủa bộ mọi người biết nay sinh nhật mình nên treat mình with extra care hay sao ta?! Rồi còn được ăn những món ăn mình thích, hít thở đầy lồng ngực cái mùi biển mặn mặn tanh tanh của mấy con hải cẩu. Gió táp táp vào mặt, và nắng nhè nhẹ chứ không gắt, làm nên một perfect day cho mình. I was lowkey so happy! T.T

Thật sự là nhìn bầu trời này lúc mới đáp vừa vui vì sự vi diệu của nó, nhưng cũng lo nha, nghĩ ủa chứ giờ mà cả ngày cứ âm u mây mù như này thì coi như đi tong chuyến đi này rồi. Hên ghê, vài tiếng sau thì trời chuyển nắng đẹp dã man!

Lần đầu đi hike đường biển ở Torrey Pines. lúc đó thấy hơi đuối rồi nhưng dopamine hit dữ quá, nature heals me quá nên cứ đi cho hết trail thôi, chân không còn cảm giác gì mấy nữa rồi :))

trước khi đi mình cũng đắn đo không biết là nên coi sunset ở đâu. nhân danh một sunset lover hay ảo tưởng tự tin tới đâu mặt trời sẽ cho beautiful sunset tới đó. cuối cùng thì mình chọn Sunset Cliffs thay vì ở lại La Jolla, mặc dù đúng là La Jolla đẹp nhất SD rồi đó.

và tuyệt vời chưa sự lựa chọn này thiệt là đỉnh quá rồi :))) kiểu tới giờ về mà lái đi không nỡ luôn á. Tới tận chỗ trả xe, chờ để ra sân bay mà vẫn nhìn thấy được quả mặt trời to đùng hoành tráng đập thẳng vào mặt. tôi không hề giỏi manifest nhưng ngày hôm đó tôi có thể mạnh dạn nói là tôi đã manifest coi sunset thành công T.T

"“When you want something, all the universe conspires in helping you to achieve it.” - The Alchemist by Paulo Coelho

Trước đây, ngày sinh nhật luôn là ngày của mình, dành cho mình. Nhưng bây giờ, ngày sinh nhật mình là ngày mình dành để biết ơn ba mẹ mình, đã cho mình một cuộc đời được tự do làm những điều mình muốn. Và thật sự để sống hạnh phúc một cuộc đời cũng là một cách để cho ba mẹ mình yên tâm, và mình nghĩ, đó cũng là một cách báo hiếu tuyệt vời nhất, nhỉ?

>

Happy birthday, Nhi! May first or "lucky" first :) người may mắn đầu tiên?!

p/s: Tính ra năm nay sinh nhật chưa thổi cây nến nào á. Vậy là forever tuổi 26? :)

Back to home page
Back to blog page